Tôi đã thấy em đứng trên bục giảng
Bao cô giáo vai mang những ve hàm
Không lụa là áo hoa và son phấn
Em vẫn dạng ngời đẹp tựa áng vân
Tôi đã thấy em cười bao khoảnh khắc
Như bông hoa tỏa sáng phía giảng đường
Màu áo em xanh dịu dàng lá mạ
Cả bốn mùa thơm ngát những sắc hương
Tôi đã thấy em miệt mài truyền lửa
Giọt mồ hôi đổ xuống phía thao trường
Những người lính hằn mình trên đám cỏ
Cho sau này bớt đánh đổi máu xương
Tôi đã thấy em và tôi viết
Dẫu câu thơ chẳng đầy đủ như lời
Tôi đã thấy em và tôi hát
Những lời ca để cảm tạ cuộc đời
Tôi thấy em cười trọn vẹn ở trong tôi.
Bùi Tuấn Minh, Phòng Chính trị